(Dân trí) - Một buổi tối lạnh buốt ở phía Bắc Virginia nhiều năm trước đây, có cụ già ngồi bên đường chờ đi nhờ xe ngựa. Cụ ngồi đã lâu lắm rồi, cả người thấm đẫm sương giá mùa đông, mà sự đợi chờ dường như vẫn vô vọng.
Rồi cụ nghe tiếng ngựa phi nước đại dọc theo con đường mòn. Gương mặt sắt lại vì cái lạnh, lo lắng cụ ngước mắt quan sát những người kị sỹ cưỡi ngựa qua. Người đầu tiên đi qua không để ý gì đến cụ. Rồi một người nữa, và người nữa, cũng thờ ơ…
Người cuối cùng tới gần nơi cụ già ngồi. Lúc này trông cụ đã như một bức tượng bằng tuyết trắng xóa. Khi người kị sỹ đến, cụ già nói khó nhọc: “Chào cháu, cháu không ngại cho một cụ già lên ngựa đi cùng chứ? Già không thể đi nổi nữa rồi”.
Ghìm cương ngựa, người kị sỹ trả lời: “Được chứ ạ, mời cụ lên ngựa”. Nhưng thấy cụ già run run không thể nhấc nổi chân, cơ thể lạnh cứng như đóng băng, người kị sỹ liền xuống ngựa giúp cụ.
Khi họ tới gần nhà cụ, một căn nhà nhỏ xíu nhưng ấm cúng, tò mò, người kị sỹ liền hỏi: “Thưa cụ, cháu thấy có rất nhiều người trước cháu đã đi qua chỗ cụ ngồi, tại sao cụ không hỏi đi nhờ họ? Tại sao trong đêm buốt giá như vậy mà cụ lại đợi và hỏi người cuối cùng là cháu? Nếu cháu từ chối và để cụ lại đó thì sao?”.
Cụ già chậm chạp xuống ngựa, nhìn thẳng vào mắt người kị sỹ, bình thản trả lời: “Tôi đã trải qua rất nhiều điều thú vị trong cuộc sống, và khi tôi nhìn vào mắt ai đó, tôi biết họ là người như thế nào. Nhìn vào mắt những người kị sỹ đã đi qua, ngay lập tức tôi thấy họ chẳng hề bận tâm đến hoàn cảnh của tôi. Vô ích thôi khi tôi có hỏi để đi nhờ. Nhưng khi tôi nhìn vào mắt anh, lòng tốt của anh thể hiện ngay trên đôi mắt. Tôi biết chắc chắn anh sẽ giúp đỡ”.
Những lời chân thành từ trái tim cụ lão khiến người kỵ sỹ cảm thấy vô cùng ấm áp: “Cháu cảm ơn cụ đã động viên. Đôi khi cháu quá bận rộn công việc riêng của mình mà quên đi người khác. Cháu sẽ thay đổi và quan tâm hơn đến những người xung quanh”.
Sống trên đời cần có một tấm lòng, nhưng đôi khi chúng ta lãng quên nó. Hãy đánh thức trái tim của bạn dậy, đừng để nó ngủ quên khiến tình người trở nên giá băng.
No comments:
Post a Comment