Myself

Myself
New Life

Saturday, January 01, 2011

Comedy Group


Không thể
Hai chú bệnh nhân tâm thần có ý định trốn viện. Tối hôm đó các chú thống nhất mờ sáng hôm sau sẽ trèo cửa để thoát ra.
Mờ sáng, hai chú lò dò ra phía cửa chính, bỗng một chú hốt hoảng thì thào:
- Chết rồi! Phải để hôm khác thôi, hôm nay chắc chắn chúng mình không thể trèo cổng để ra ngoài được.
- Sao vậy?
- Vì cổng hôm nay không đóng!
*
* *
Siêu máy
Cháu nội của nhà phát minh Edison hỏi ông:
- Ông ơi, có đúng ông là người chế tạo ra chiếc máy biết nói (máy ghi âm) đầu tiên không?
- Cháu ạ. Ông đúng là người đã làm ra chiếc máy biết nói. Nhưng không phải đầu tiên. Cái máy nói đầu tiên là sản phẩm của Chúa. Người ta gọi đó là đàn bà!
- Thế trong hai loại máy đó cái nào tốt hơn?
- Máy của Chúa tất nhiên là đẹp hơn máy của ông. Nhưng mà cái máy của ông lại có ưu điểm là cháu có thể bắt nó ngừng nói lúc nào cũng được.
*
* *
“Cái kim” của cụ ông
Một ông tuổi cuối thu mới sắm được một đôi giầy rất ưng ý. Vừa bước vào nhà, cụ liền khoe với cụ bà:
- Này bà! Bà có nhận ra điều gì khác lạ trên người tôi không?
Cụ bà nhìn sơ rồi đáp:
- Tôi chẳng thấy gì khác lạ cả! Vẫn cái áo ông mặc từ tuần trước. Cái quần vẫn cáu bẩn như vậy!
Bực mình, cụ ông vào phòng cởi bỏ hết quần áo, đi ra hỏi bà vợ:
- Thế nào, bây giờ bà có thấy điều gì khác lạ trên người tôi chưa?
- Tôi chẳng thấy điều gì khác lạ cả! Vẫn là cái “kim đồng hồ” lúc nào cũng chỉ sáu giờ rưỡi! - Cụ bà thở dài.
Cụ ông hớn hở:
- Phải rồi! Nó chỉ sáu giờ rưỡi bởi vì nó đang nhìn xuống đôi giầy mới của tôi đây này!
Cụ bà bỗng tươi tỉnh hẳn lên:
- Ừ nhỉ! Vậy ngày mai ông đi mua mũ mới đi!
*
* *
Yêu cầu khó
Một gia đình đang lái xe trên đường thì con cóc nhảy ngang qua. Ông chồng phanh xe kịp thời, bước xuống, mang con cóc đặt qua vệ đường.
Con cóc bỗng nói:
- Cám ơn ông. Tôi sẽ cho ông một điều ước.
Người đàn ông nói:
- Vậy hãy làm cho con chó của tôi thắng cuộc đua hôm nay.
Ông ta gọi con chó ra, và khi thấy nó chỉ có ba chân, con cóc nói:
- Khó lắm. Ông xin điều khác đi.
Người đàn ông trả lời:
- Vậy hãy làm cho vợ tôi thắng cuộc thi hoa hậu năm nay.
Khi bà vợ bước ra khỏi xe, con cóc nói:
- Ông cho tôi xem lại con chó đi nào.

Đông họ hàng quá!
Khách du lịch phàn nàn với chủ khách sạn:
- Có một con rệp chết trên giường khiến tôi không sao ngủ được.
- Chỉ vì một con rệp chết thôi ư?
- Không phải vậy, mà vì họ hàng nhà nó đi đưa đông quá.
*
* *
Chồng nào vợ nấy
Vợ chồng Ivan đã có 9 con. Một hôm vợ nói với chồng:
- Anh Ivan này, nghe nói sắp có chính sách phân nhà và tiền phụ cấp con cái theo chế độ mới đấy. Hình như có một lần anh kể với em là anh có một đứa con ở Taiga. Anh thử đi đón về xem!
Ivan vội đi đón con. Ba ngày sau, anh trở về không thấy 9 đứa trẻ kia đâu, bèn hỏi vợ:
- Bọn trẻ đâu cả rồi?
- Nghe nói có chế độ mới, hôm qua bọn họ đến đây, con ai người ấy đón đi hết rồi.
*
* *
Hâm nóng... cục tình yêu
Đôi vợ chồng mới cưới, quấn quýt suốt từ đêm tân hôn đến đêm hôm sau, hai người vẫn không thèm nghỉ...
Sau hơn 24 giờ, nghĩa là đến sáng ngày thứ hai chàng bảo nàng:
- Em yêu, đến lúc ăn bữa sáng rồi đấy!
- Thôi, tình yêu của em ạ, ta thay bữa sáng bằng “yêu nhau” tiếp nhé - nàng đề nghị.
Chàng đồng ý. Bữa trưa hôm ấy tình huống cũng lặp lại như vậy. Đến chiều, nàng nhìn thấy chàng ngồi co ro run rẩy, chân ghếch trên lò sưởi không một mảnh vải trên người. Ngạc nhiên, nàng hỏi:
- Anh làm gì thế, anh yêu?
- À, anh đang... hâm nóng bữa tối!
*
* *
Tiếng Việt muôn năm
Trong giờ giải lao tại một hội nghị về hội thảo ngôn ngữ quốc tế, các giảng sư nói chuyện với nhau về vấn đề đồng âm.
Người Anh nói:
- We can can a can (Chúng ta có thể làm một cái hộp).
Giảng sư người Pháp nói:
- La souris sourit sous le riz (Con chuột cười dưới gạo).
Vị giảng sư Trung Quốc lên tiếng:
- Đồng tử du đồng, đồng tử lạc (Cậu bé dạo chơi trên đồng, bị trái ngô rụng phải).
Tới lượt phiên mình, nhà ngôn ngữ học Việt Nam làm luôn một tràng:
- Bữa qua, "qua" nói "qua" qua nhà mà "qua" hổng qua. Hôm nay, "qua" nói "qua" hổng qua mà "qua" lại qua!
Lại cải cách
Phụ huynh học sinh lớp 1 thắc mắc:

- Sách giáo khoa in to, dày quá. Rồi còn sách tham khảo nữa, các cháu phải đeo cái cặp sách nặng hơn người thì chịu sao được?

Cô giáo an ủi:

- Sang năm Bộ sẽ có phương án... cải cách kiểu dáng cặp!

*
* *


Ấn tượng

Trên đường từ rạp hát về, chàng trai hỏi cô gái:

- Em cảnh nào gây ấn tượng nhất?

- Cảnh hai người gặp nhau lần đầu tiên sau những năm tháng hẹn hò. Còn theo anh, thì cảnh nào là ấn tượng nhất?

- Cảnh khán giả trả tiền khi mua vé!

*
* *


Tiêu chuẩn

Tại sao Mai không chịu lấy chồng nhỉ?

- Chị ta chờ người đàn ông lý tưởng của đời mình.

- Thế người đàn ông ấy là người như thế nào?

- Là người đồng ý lấy chị ta.

*
* *


Như nhau

Một người say ngồi ở bến xe buýt và tóm chặt vào chiếc cột đèn. Một người say khác bò tới:

- Anh... đứng... ở đây l...âu chưa?

- Lâu lắ...m rồi. V...à không thể bò vào xe buýt được.

- V...ới cái... đèn chân hạc như anh đang giữ thế kia thì làm sao... người ta... cho anh vào xe buýt được cơ chứ?

*
* *


Cả làng nói bậy

Làng P.H ở tỉnh K là một làng có tiếng nói bậy. Cả làng hầu như ai cũng nói bậy. Bất cứ một câu nào họ nói ra đều chêm một thứ “của quý” nào đó. Truyền hình báo chí phỏng vấn chủ tịch xã về chuyện này.

- Ôi dào, tôi cũng dạy mãi mà bọn nó đ... nghe đấy chứ! - Chủ tịch xã hồn nhiên đáp.

*
* *


Vợ tiêu xài càng nhiều càng lý tưởng

Bạn sẽ làm gì khi trong một ngày mà vợ yêu của bạn đã tiêu xài hoang phí hết hơn 100.000 Euro của bạn vào những thứ vô bổ? 90% là bạn sẽ không hài lòng nếu không muốn nói là nổi cáu. Tuy nhiên trên thực tế lại có người chồng đã âu yếm nói với vợ của mình rằng:

- Em yêu, em đúng là người vợ tuyệt vời! Hôm nay em đã tiêu hết 100.000 Euro hộ anh.

Ai đã nói như vậy? Đó chính là Charles Price - kẻ làm tiền giả giỏi nhất từ trước đến nay. Cho nên, để cho phụ nữ tiêu xài một cách thoải mái thì tiền đó chỉ có thể là tiền giả mới thỏa mãn được họ!

*
* *


Nhà sưu tập bao cao su bất đắc dĩ

David Hodges - nhà sưu tập bao cao su nổi tiếng thế giới người Mỹ, bộ sưu tập của ông có hầu hết tất cả các loại bao cao su trên đời, từ đơn giản đến oái oăm, từ trực quan sinh động tới tư duy trừu tượng... Tạp chí Playboy phỏng vấn ông:

- Xin cho biết, nguyên nhân sâu xa nào khiến ngài trở thành nhà sưu tập bao cao su?

- Ồ (cười đỏ mặt), ở tuổi này tôi cũng chẳng giấu làm gì. Chả là hồi còn trẻ, một lần cô vợ hay ghen lục thấy trong ví của tôi vài chiếc bao cao su... và tôi trở thành một nhà sưu tập từ đó - David Hodges trả lời.

Công toi
Một anh chàng dành chục năm để huấn luyện một con kiến làm xiếc. Một lần, anh vào một nhà hàng để ăn trưa. Muốn gây sự chú ý của mọi người trước việc con kiến biết làm xiếc, anh ta thả con kiến lên bàn rồi gọi người phục vụ:
- Anh bồi, nhìn xem cái gì đây này!
Ngay lập tức, người phục vụ đập con kiến bẹp gí rồi nói:
- Xin lỗi ngài, chúng tôi sẽ cố gắng giữ gìn vệ sinh hơn!
*
* *
Tức thế chứ
Đã cưới nhau mười năm nhưng vẫn sống trong một căn hộ, người vợ thường phàn nàn đủ thứ vì cô ta mệt mỏi về việc tiết kiệm tứng xu để mua một “ngôi nhà mơ ước”.
Với cố gắng an ủi vợ, người chồng tìm một căn hộ mới hợp túi tiền của họ. Tuy vậy, sau tuần lễ đầu, người vợ lại bắt đầu phàn nàn:
- Joel, em không thích nơi này tí nào. Không có tấm màn nào trong phòng tắm. Hàng xóm có thể thấy em khi em tắm.
- Đừng lo - chồng trả lời. Nếu quả thực hàng xóm thấy em, họ sẽ mua màn!
*
* *
Tránh vỏ dưa...
Hai vợ chồng nọ cùng lên xe bus. Vừa ngồi xuống ghế, cô vợ nghe loáng thoáng thấy có người nhận xét về mình:
- Khiếp bà vợ sao mà trông già thế, cứ như hai chị em!
Cô vợ cô đỏ mặt lên vì giận dữ. Một người đàn bà đứng tuổi ngồi bên cạnh cô vợ thấy vậy liền hỏi:
- Có chuyện gì mà chị trông bực dọc thế?
Nén tiếng thở dài, cô vợ quay sang bà khách đồng hành than thở:
- Mấy con mẹ lắm chuyện ngồi ghế sau xúc phạm tôi!
Nghe vậy bà khách đồng hành quay sang nói với anh chồng:
- Này cậu, tại sao cậu lại để người ta xúc phạm mẹ cậu như vậy hả?
*
* *
Khi cô giáo nói tắt
Ở một trường Trung học nọ, có nhiều chỗ đậu xe dành riêng cho giáo sư và học sinh có xe hở Số bạn trai của nữ sinh cũng rất đông và thường đến đây để thăm bạn gái của mình bằng xe hơi nhưng khó tìm được một chỗ đậu xe. Cô hiệu trưởng cũng có một chỗ riêng để đỗ xe, có kẻ những vạch trắng xung quanh và có tấm bảng ghi "Chỗ đậu xe của cô hiệu trưởng".
Một hôm, cô hiệu trưởng đến trường hơi trễ, cô hối hả lái xe vào chỗ dành riêng cho cô thì thấy có một chiếc xe khác đang đậu tại đấy. Trong xe, cô thấy có hai người, một là nữ sinh của trường cô và một người đàn ông lạ mặt mà cô đoán là bạn trai của cô nữ sinh. Cô hiệu trưởng muốn báo cho người có xe biết để người này dời xe đi nơi khác nên cô lái xe gần đến chỗ đậu xe của cô và bấm còi. Người đàn ông, khi thấy có chiếc xe trờ tới, vội vã quay kính xe lên. Cô hiệu trưởng bấm còi nhiều lần nhưng càng bấm còi, cô thấy cô nữ sinh càng rúc đầu vào vai người đàn ông và cô phải lớn tiếng:
- Xin lỗi, tôi có thể đổi chỗ cho cô được không?

24 câu nói nổi tiếng năm 2010
Dưới đây là một số câu "ranh ngôn" kinh dị lượm lặt được trên các diễn đàn trong năm qua:
1. Lúc mình ngủ thì “nó” khỏe, lúc mình khỏe thì “nó” ngủ!
2. Nhà sạch thì mát, bát sạch hao cơm.
3. Ăn trông nồi, ngồi trông người bên cạnh.
4. Có tiền mua đô cũng được.
5. Mật ngọt ắt có pha nhiều đường.
6. Có công mài sắt có ngày nên xà beng.
7. Bọn này đúng là càng lớn càng… nhiều tuổi.
8. Sự học là biển cả, ai không biết bơi thì lặn.
9. Móng tay nhọn có kìm bấm móng tay.
10. Im lặng là vàng. Nếu bạn im lặng nhiều quá sẽ bị cướp đấy!
11. Đôi khi ta cần im lặng để họ lắng nghe ta.
12. Đừng bịt miệng người đang mở mắt cho ta!
13. Khi nhúng mũi vào việc người khác thì rất dễ bị ngộp thở.
14. Ruồi có thể đậu lên hổ chứ hổ không thể đậu lên ruồi.
15. Gây khó khăn thì bao giờ cũng là việc dễ nhất.
16. Không thể nào mua được sức khoẻ nhưng vẫn phải trả tiền vì nó.
17. Tự do đi kèm trách nhiệm. Vì thế nhiều người sợ được tự do.
18. Họ sẽ nói gì về bạn nếu bạn không biết cách tự nói về mình?!
19. Đôi chân dài là bộ mặt của mỹ nhân.
20. Tôi cưỡng lại được trước mọi thứ, trừ những cám dỗ.
21. Cái cười thành thực nhất là cười ruồi.
22. Thà để họ cười ta hơn là để họ khóc ta.
23. Người khôn ăn nói nửa...
24. Ta thà sống vinh còn hơn chết nhục.

No comments:

Post a Comment